Đêm Noel
ta ngồi như tượng đất
Lạnh
ngoài trời lạnh cả trong tim
Chuông
giáo đường buồn hơn tiếng nấc
“Đêm
thánh vô cùng” đêm thánh bình yên.
Đêm huyền
diệu lung linh màu tuyết trắng
Buồn
không em, lời sám hối ăn năn
Ta một
đời rong chơi cùng mộng mị
Xin cho ta
một vòng tay ấm áp
Ôm vào
lòng giấc ngủ bình yên
Sao đêm
nay ta nghe lòng bối rối…
Đêm Noel
chuông giáo đường rộn rã
Em thẹn
thùng như bé tuổi đôi mươi
Ta cũng
thấy lòng lâng lâng khó tả…
Ngồi bên
em nghe ấm áp tình người!...
Nguyễn
Đức Nhơn