Và
tôi còn một khung trời
Và
tôi còn một bến đời quạnh hiu
Làm
thế nào để mãi mãi không mất nhau?
Hồn
tôi bỗng mênh mông bên ngoài khung cửa lớp
Mắt
người buồn như chiều nghe Serenate
Thôi
người về, ta không thể giữ lại đời nhau
Tôi
nghẹn im lời, trời tháng bảy mưa mau
Giờ
học cuối cho người về phương đó