Thursday, November 17, 2011

VŨ HOÀNG CHƯƠNG ◙ Ðời Vắng Em Rồi

® Đinh Cường 












Sóng dậy đìu hiu biển dấy sầu
Lênh đênh thương nhớ giạt trời Âu
Thôi rồi - tay nắm tay lần cuối
Chia nẻo giang hồ vĩnh biệt nhau

Trai lỡ phong vân gái lỡ tình
Này đêm tri ngộ xót điêu linh
Niềm quê sực thức lòng quan ải
Giây phút dừng chân cuộc viễn trình

Tóc xõa tơ vàng nệm gối nhung
Ðây chiều hương ngát lả hoa dung
Sóng đôi kề ngọn đèn hư ảo
Mơ kiếp nào xưa đã vợ chồng

Quán rượu liền đêm chuốc đắng cay
Buồn mưa trăng lạnh nắng hoa gầy
Nắng mưa đã trải tình nhân thế
Lưu lạc sầu chung một hướng say

Gặp gỡ chừng như truyện Liêu Trai
Ra đi chẳng hứa một ngày mai
Em ơi lửa tắt bình khô rượu
Ðời vắng em rồi say với ai

Phương Âu mờ mịt lối quê nàng
Trăng nước âm thầm vạn dặm tang
Ghé bến nào đây người hải ngoại
Chiều sương mặt bể có mơ màng

Tuyết xuống phương nào lạnh lắm không
Mà đây lòng trắng một mùa đông
Tương tư nối đuốc thâu canh đợi
Thoảng gió trà mi động mấy bông

Vũ Hoàng Chương

BÙI GIÁNG ◙ Tao Ngộ


© Thanh Trí














    Thiên thu một thuở tình đầu
    Tận cùng gió gác trăng lầu tái sinh

    Trăm năm mấy lúc giật mình
    Mười năm vô tận mang tình tự đi

    Bốn mươi năm rượu ly bỳ
    Hồi sinh bất chợt nhu mì thấy em

    Rồi có lúc như bây giờ lần nữa
    Một bài ca sẽ chuyển điệu khôn hàn

    Lời gay cấn đầu thai trong vó ngựa
    Hồn hóa sinh về núi đá mưa ngàn
            Bùi Giáng




    NGUYỄN LỆ UYEN * Còn Cọng Rau Dền


    Tiếng chó sủa cọc cạch. Một bóng người cao lớn đứng ngoài cổng rào. Con Vện chồm lên, hai chân bấu vào chắn song sắt. Vạt nắng buổi sáng hắt bóng đổ ngược thân hình nó xuống lối đi trơ trụi. Tầm bỏ chiếc rựa và khúc tre vừa chẻ nhỏ ngó ra phía cổng. Ngó và đứng lên, lững thững bước ra ngõ. Tiếng con Vện không còn cọc cạch như trước, vang lên tràng dài như tiếng chó sủa trong những đêm tối trời, thời chiến tranh.